Sinh viên chơi bài lột đồ làm theo yêu cầu của đối phương. Tôi nhanh chóng cắn một miếng và nói với vẻ mặt hài lòng: Mẹ làm đồ ăn ngon. Con thích ăn đồ mẹ nấu hơn. Đã đến giờ ăn. Mẹ tôi nghe vậy liền vui vẻ nói: Con ơi, miệng con thật ngọt ngào. Hehe… Vậy thì ăn trước đi. Ăn xong, phải nhanh chóng đến trường sau khi nói xong, một lúc sau mẹ quay người trở về phòng. Chiếc túi đi ra. Tôi bối rối hỏi: Mẹ ơi, mẹ không muốn ăn à? Đi đâu sớm thế? Được rồi, tôi sẽ không đi ăn ngoài nữa. Bạn học cũ của mẹ tôi, dì Vương, đến từ Bắc Kinh trong một chuyến công tác. Sau đó họ ăn cùng nhau. Tôi chợt nhận ra mẹ tôi ăn mặc đẹp đến thế nên hôm nay dì Vương cũng có mặt ở đây. Việc các bạn cùng lớp gặp nhau và hồi tưởng là điều khó tránh khỏi. So sánh là một khía cạnh khác. Vậy thì tất nhiên mẹ phải ăn mặc đẹp. Liang: Thực ra, mẹ tôi thường ăn mặc rất trang nhã, nhưng trang phục của bà thanh lịch nhưng truyền thống, nhưng trang phục ngày nay lại rất truyền thống. Nó hiện đại và gợi cảm đến mức khiến tôi sáng mắt. Mẹ vừa nói vừa định giẫm lên người tôi thì đột nhiên chân mẹ như vấp phải thứ gì đó. Anh đột ngột quay lại và cảm thấy như mình sắp ngã. Tôi vội đứng dậy đỡ anh thì anh cũng vững vàng đứng dậy, tay ôm chiếc túi. Nhưng nó rơi xuống đất và đồ bên trong tràn ra khắp sàn nhà, mẹ tôi nhìn thấy liền vội quỳ xuống nhặt lên. Rồi tôi đến cạnh mẹ thì thấy mẹ cúi xuống.

Sinh viên chơi bài lột đồ làm theo yêu cầu của đối phương

Sinh viên chơi bài lột đồ làm theo yêu cầu của đối phương